CHIỀU THÁNH ĐỊA MỸ SƠN
Nào đền nào tháp với phù điêu
Năm tháng phôi pha nét xưa nhiều
Thềm cao rêu lấp tường loang lỗ
Rừng hoang sương lạnh tháp cô liêu
Đâu chốn kinh đô đẹp mỹ miều
Tháp cao u uất rất đăm chiêu
Cỏ cây vương vấn hồn xưa cũ
Người xưa mất biệt biết bao chiều
Ghạch bong đá vỡ tượng liêu xiêu
Vũ nữ tàn phai nét yêu kiều
Bệ thần, đầu thánh hoen sương muối
Hoàng hôn mờ ảo chốn lãng phiêu
Yu Ni than thở biết bao điều
Nghìn năm thánh vật cảnh cô liêu
Khe khô , đá rách len cây dại
Lỗ nhỏ đọng sương loé nắng chiều
Lin Ga trơ trọi nhớ người yêu
Chóp nhọn làm nơi đậu quạ diều
Sần sùi lởm chởm màu dĩ vãng
Hết rồi cái thuở hãy còn kiêu
Mặt trời đi ngủ cảnh tiêu điều
Màn đêm kinh tởm nuốt cõi phiêu
Lẳng lơ lũ dế say dục vọng
Bầy dơi nhộn nhạo chuyện tình yêu
Hoang tàn phế tích oán ân nhiều
Tàn tro đóm lửa cháy liêu riêu
Mỹ Sơn trầm mặc trong cô tịch
Lữ khách buồn ai ngẩn ngơ nhiều
Sac 2002
Đăng nhận xét
0 Nhận xét