HẾT GIỜ

 


Rảnh ngồi tập học đạo thử thơ

Bắt đầu chắc làm trước vần ơ

Vần ơ không được đến âm thờ

Thờ gì không rõ sang vần ớ

Lơ mơ ú ớ lại sang ngơ

Ngơ ngẩn cho thêm vào chữ nợ

Trốn tránh nhiều phen phải bơ phờ

Mệt mỏi chán chường ngồi giữa chợ

Nắng nóng cực thân thấy lờ đờ

Ẫm ờ nên khổ đành sang bợ

Bợ nhiều người ghét bảo mình dơ

Dơ quá tắm nhiều thành ra dở

Xà bông tốn kém phải đi nhờ

Nhờ hoài người chán chê phát sợ

Cô độc một mình nghĩ lơ mơ

Quanh quẩn lang thang thành ba vớ

Tủi thân nghiền ngẫm học i tờ

Già quá não teo nên ú ớ

Nhức đầu căng mắt thân xác xơ

Ôi trời chán quá mình sao dở

Chẳng lẽ thế này đến bao giờ

Tìm đâu lối thoát cho dễ thở

Ảo tưởng đeo mang hoá ngu khờ

Lại cái chữ tiền buông sao nỡ

Chữ tình ray rứt cứ chực chờ

Luẩn quẩn vòng vo hoài vô cớ

Quay qua quay lại thấy hết giờ

Thế là cũng viết được bài thơ

Bụng đói nên gieo vần phải ợ

Nước bọt chảy thèm miếng bò tơ

Mơ mai trúng số mà trả nợ

Há miệng mắc quai mặt cứ đơ

Bạn bè xa lánh mình ngồi nhớ

Kỷ niệm ngày xưa tuổi dại khờ

Nhìn qua khe cửa trời xanh mở

Cóc ngồi bõm bẽm thả hồn thơ

Sac 2018


Đăng nhận xét

0 Nhận xét