KHÉP CỬA XUÂN THÌ
Đêm yên lặng nhớ em buồn đến dại
Chuyện chúng mình anh thấy có phần sai
Chắc duyên hết nên đôi ta dứt khoát
Chứ nghĩa tình vẫn chưa có nhạt phai
Tình chồng vợ bởi ý trời định đoạt
Hợp rồi tan ai nào có vẹn toàn
Trong đau khổ cố bới tìm hạnh phúc
Chúng ta nhìn về những đứa con ngoan
Bởi bát gạo đồng tiền mà lục đục
Hay đôi ta không còn tiếng nói chung
Tôi quá lớn lòng bao dung nhỏ hẹp
Để tơ duyên đi đến bước đường cùng
Có phải chăng đời không gì là đẹp
Hay do mình quá ích kỷ nhỏ nhen
Thế giới riêng ta đóng kín tâm hồn
Ta sung sướng một mình trong nấc nghẹn
Có những chiều anh ngắm ánh hoàng hôn
Cánh diều bay đưa đẩy những tâm hồn
Lũ trẻ nhỏ nô đùa bên cha mẹ
Nhìn lại mình đờ đẫn chẳng còn khôn
Ta quen nhau đã qua mấy mùa hè
Bao kỷ niệm còn rõ ràng nét vẽ
Những ước mơ một gia đình giản dị
Mới hôm qua còn xoắn xuýt hội hè
Nhanh thế nhỉ cho ta không kịp nghĩ
Khoảnh khắc thôi là sẽ chẳng còn gì
Khép cánh cửa xuân thì chung mơ mộng
Chúng ta tìm mỗi đứa một lối đi
Sac 2017
Đăng nhận xét
0 Nhận xét